top of page

Từng khoảnh khắc của chúng ta

  • Ảnh của tác giả: Alva Nguyen
    Alva Nguyen
  • 29 thg 4
  • 2 phút đọc
ree

Có bao giờ bạn cảm thấy đã muộn để mình làm một điều gì đó không?

Không muộn! Những trải nghiệm bạn đã đi qua không phải là vô nghĩa!


Kể cả điều bạn đang bắt đầu là một điều hoàn toàn mới, bạn cũng không đang đi từ đầu,

Đó chắc chắn là một sự tiếp diễn.


Tất cả những trải nghiệm cũ đã đưa bạn đến đây, cho bạn trí tuệ, sự sáng suốt và dũng cảm, cũng là chất liệu nên những bước tiến mới của bạn.


Là mống nhà, là nền tảng cho sự vững vàng của bạn. Vì những trải nghiệm đó, mà bạn sẽ bức xa hơn trong lựa chọn kế tiếp.


Trí tuệ, chính là trí tuệ. Không nằm trong bất cứ danh hiệu nào, bằng cấp nào, thành tựu nào. Mà ngược lại càng gắng mình vào những điều hữu hình, càng xa trí tuệ.


Không muộn! Chắc chắn là không muộn

Chúng ta đến thế gian này để học hỏi.

Tìm ra chân lý cho chính mình.

Sự nghiệp lớn lao nhất... không phải là danh tiếng, quyền lực, hay bất kỳ danh hiệu nào.

Mà là sự nghiệp của trí tuệ.

Sự nghiệp của yêu thương.

Bạn không cần trở thành một ai đó.

Không cần nắm giữ điều gì trong tay.

Để có thể yêu thương, để có thể thấu hiểu.

Dù bạn là ai, bao nhiêu tuổi, đã từng phạm bao nhiêu sai lầm,

tất cả đều dẫn về sự thấu suốt.

Vì vậy, không bao giờ là muộn.

Chúng ta chọn con đường của mình.

Chúng ta học cách chấp nhận.

Gieo nhân, gặt quả.

Gieo lại, gặt lại.

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn — trong từng lựa chọn, từng thử nghiệm, từng trải nghiệm.

Không phải trong kết quả.

Vì kết quả... cũng chỉ là một khoảnh khắc lướt qua mà thôi.


Không có khoảnh khắc nào là tự do tuyệt đối.

Hết nhân duyên này, nhân duyên khác lại tới.

Nếu cứ đợi một ngày "hoàn toàn tự do", ta sẽ bỏ lỡ chính cuộc sống này.

Cũng không có ai hoàn toàn tự do cả.

Ai cũng đang cùng gánh vác một điều gì đó:

Người bệnh — chiến đấu với nỗi đau.

Người dân — lo toan cuộc sống.

Người học trò — bận rộn bài vở.

Người lãnh đạo — lo cho muôn người.

Tham vọng càng lớn, tự do càng xa.

Qua được núi cao, sẽ còn núi cao hơn.

Vượt được thử thách này, thử thách khác lại chờ.

Vậy nên...

Vội vàng đi đâu?

Bình luận


bottom of page