Bản ngã: Cực đại rồi mới về không
- Alva Nguyen
- 24 thg 4
- 1 phút đọc
Nhút nhát khác với khiêm tốn.
Nhu nhược khác với khoan dung, độ lượng..

Trong Phật pháp, cần thấu suốt và làm chủ được bản ngã một cách trọn vẹn thì mới có thể đạt đến vô ngã. Nếu không có sự nhận diện rõ ràng về bản ngã, con đường tu tập có thể trở nên xa vời, cần phải trải qua giai đoạn nhận biết và khẳng định "cái tôi" trước khi thực sự buông bỏ nó. (Ngã = cái tôi)
Do đó, nếu một người không dám hành động, không dám bày tỏ ý kiến, hoặc có xu hướng né tránh, viện dẫn lý do hướng nội không muốn cạnh tranh với đời để giải thích cho mọi thứ... Hoặc một trường hợp khác, một người hiền lành, dễ bị chi phối bởi ngoại cảnh, nhưng lại nghĩ mình là người tốt bụng, hay hy sinh, hoặc có "vô lượng tâm" thì có thể đang tự huyễn hoặc bản thân.
Điều này không phải là xấu, nhưng nếu không có sự hiểu biết đúng đắn về chính mình ngay từ đầu, sẽ khó có thể làm việc và phát triển bản thân một cách hiệu quả. Lòng từ bi đối với người khác bắt nguồn từ lòng từ bi đối với chính mình.
Cần phải nhận diện và thấu hiểu bản ngã (cái tôi) của mình, bảo vệ được sự tự chủ cá nhân, đạt được sự tự do nội tại, thì mới có thể thực sự đạt đến vô ngã.
コメント